Tại sao tôi cần những 20 năm để hiểu những điều này?

“Chào anh em ‘đồng nghiệp’ và cả những ‘người bạn’ đang trên hành trình sự nghiệp IT! Lucas ‘trở lại’ với một chút ‘tự sự’ và có lẽ là cả một chút ‘tiếc nuối’ của một người đã ‘lăn lộn’ trong ngành này ngót nghét 20 năm: ‘Tại sao tôi cần những 20 năm để hiểu những điều này?’. Nghe có vẻ ‘muộn màng’ đúng không? Nhưng đôi khi, những ‘giác ngộ’ sâu sắc nhất lại đến từ những trải nghiệm ‘dài hơi’ và những ‘vấp váp’ trên đường đi.

Nhớ cái thời ‘chân ướt chân ráo’ bước vào nghề, internet còn chưa ‘phủ sóng’ như bây giờ, tài liệu học tập thì ‘khan hiếm’ vô cùng. Mình ‘mò mẫm’ tự học làm web từ cuốn sách HTML dày cộp mua được, ‘cặm cụi’ code từng dòng, ‘tự mày mò’ tìm hiểu từng thẻ. Lúc đó, mọi thứ đều mới mẻ, đều là một ‘thử thách’. Mình ‘tự hào’ vì đã ‘vượt qua’ được giai đoạn đó, ‘tự bơi’ một mình trong cái ‘biển’ kiến thức mênh mông.

Nhìn lại những năm tháng trên giảng đường đại học, mình không dám nói mình là một sinh viên ‘tệ’. Mình đã có cơ hội học hỏi nhiều kiến thức ‘sâu’ và ‘rộng’, và kết quả cũng không đến nỗi nào. Nhưng đôi khi, mình vẫn tự hỏi: ‘Nếu ngày đó mình cố gắng hơn một chút, tập trung hơn một chút, liệu con đường sự nghiệp của mình có thể ‘rẽ’ sang một hướng khác, ‘thẳng’ hơn và ‘ít chông gai’ hơn không?’. Giá như mình nhận ra tầm quan trọng của những môn học ‘nền tảng’ ngay từ đầu, có lẽ mình đã không phải ‘vật lộn’ để ‘lấp đầy’ những ‘lỗ hổng’ kiến thức sau này. Đó là một ‘nỗi tiếc’ nho nhỏ, một ‘ước muốn’ được ‘làm lại’ để mọi thứ tốt hơn.

Một điều nữa mà mình cảm thấy ‘tiếc nuối’ không kém, đó là ‘sự thiếu vắng của một người dẫn dắt (mentor) thực sự’ trong những năm đầu sự nghiệp. Mình đã phải ‘tự mò đường’, ‘tự vấp ngã’ và ‘tự đứng lên’. Giá như lúc đó có một người ‘đi trước’, một ‘personal trainer’ trong sự nghiệp, chỉ cho mình những ‘con đường’ phát triển đúng đắn, những kỹ năng cần trau dồi, những ‘cạm bẫy’ cần tránh… có lẽ mình đã tiết kiệm được rất nhiều thời gian và công sức. Sự ‘chỉ dẫn’ từ một người có kinh nghiệm thực sự là một ‘vô giá’ đối với những người mới bắt đầu.

Cuối cùng, có lẽ đây là một ‘nỗi tiếc nuối’ mang tính ‘vĩ mô’ hơn, đó là ‘môi trường phát triển phần mềm ở Việt Nam’ trong những năm đầu mình vào nghề. Chúng ta đã và đang phải ‘chạy theo’ sự phát triển ‘như vũ bão’ của thế giới. Guồng quay công việc ‘cày cuốc’ đôi khi khiến chúng ta không có đủ ‘không gian’ và ‘thời gian’ để ‘thấm nhuần’ những kiến thức ‘chuyên sâu’, để được làm việc trong những môi trường ‘đỉnh cao’ nơi mà sự học hỏi diễn ra một cách tự nhiên và mạnh mẽ. Mình ‘ước’ rằng đã có một môi trường như vậy, nơi mà chúng ta được ‘cuốn’ theo dòng chảy của sự phát triển một cách tích cực, được học hỏi từ những người giỏi nhất và cùng nhau tạo ra những sản phẩm ‘tuyệt vời’.

Nhưng ‘tiếc nuối’ thì cũng chỉ là ‘tiếc nuối’. Điều quan trọng là chúng ta học được gì từ những trải nghiệm đó. Mình đã ‘tự bơi’ và nhờ đó mình có được sự ‘kiên trì’ và khả năng ‘tự học’ đáng quý. Mình đã ‘vấp ngã’ và nhờ đó mình hiểu được giá trị của sự ‘chuẩn bị’ và ‘học hỏi’ từ người khác. Và mình vẫn luôn ‘hy vọng’ vào sự phát triển mạnh mẽ của ngành IT Việt Nam trong tương lai, nơi mà những thế hệ sau sẽ có những cơ hội tốt hơn để học hỏi và phát triển.

Vậy nên, nếu anh em đang ở những bước đầu tiên của sự nghiệp, hãy ‘trân trọng’ những cơ hội học hỏi mà mình có. Đừng ngại tìm kiếm sự ‘hướng dẫn’ từ những người đi trước. Và hãy cùng nhau xây dựng một cộng đồng IT Việt Nam ngày càng ‘vững mạnh’ và ‘sáng tạo’. Để những ‘tiếc nuối’ của thế hệ chúng ta sẽ là những ‘bài học’ quý giá cho những người đi sau. Chúng ta không thể thay đổi quá khứ, nhưng chúng ta có thể định hình tương lai, ngay từ bây giờ.”

Để lại phản hồi

Địa chỉ email của bạn sẽ không được công bố. Các trường bắt buộc được đánh dấu *